Cái này đú theo bác Bút Chì.
Bây giờ là 15h45’, và tôi sẽ viết trong đúng 15’.
Ngày hôm nay thời tiết khiến đầu tôi đau như búa bổ. Được
cái an ủi là nắng đẹp và gió mát. Từ chỗ tôi đang ngồi, buổi sáng và buổi chiều
sẽ có chim hót, nghe gió thổi, đêm sẽ nghe thấy chuột mèo đuổi nhau chạy trên
mái tôn. Mỗi ngày đều có nhiều điều thú vị qua ô cửa sổ. Tôi thích nơi này.
Tôi nghe tiếng xe cộ từ xa xa. Chắc lại tắc đường đâu đó
trong ngõ. Đây là chuyện thường ngày ở huyện.
Vừa Alt Tab sang blog bác Bút Chì, thấy 2 chữ “truyện
tranh”. Tôi cười thầm “Mình đúng là otaku”.
Tôi say mê truyện tranh. Tôi đang đọc lại Nina Jalhea. Bộ
truyện Hàn Quốc mà tôi đánh giá là hay nhất trong các truyện Hàn đã được xuất bản.
Đến đây lại nhớ ra cái tính thất thường của tôi. Bỗng nhiên tôi lên cơn cuồng nộ
muốn đọc một truyện nào đó, đọc ngày đọc đêm, thậm chí còn muốn mua về sưu tập.
Nhưng rồi bỗng nhiên tại một điểm maximum của đồ thị, cơn rồ dại của tôi biến mất.
Mất tăm như chưa từng có. Thậm chí tôi còn chả buồn đọc tiếp để xem kết thúc
như thế nào. Tất nhiên chuyện này không xảy ra với Nina Jalhea, nhưng nó đã xảy
ra nhiều rồi. Tôi là đứa thất thường như thế đó, không chỉ với truyện tranh
đâu mà còn với nhiều thứ khác. Và cũng vì cái tính này mà ngày đó tôi từng làm
một việc khiến tôi hối hận đến nhiều năm sau.
Không biết nên viết gì tiếp nhỉ. Suy nghĩ thôi đã mất 2’.
Đôi khi phải chạy đua mới thấy thời gian quả là một kẻ đáng sợ. Đặc biệt là khi
ta đã vào độ tuổi mãn teen : D
Hết 15’. Xe rác đang gõ, hươu-kun trước mặt đã mấy ngày
không được ngắm hoa, trông có vẻ đang tiu ngỉu. Dừng ở đây thôi.
No comments:
Post a Comment